ĐÔNG, CỔ ĐÔNG…
ĐÔNG 東 là phương Đông.
Người Trung Hoa xưa định rằng: Vua thì vị ở phương Nam, bầy tôi thì vị ở phương Bắc, chủ thì vị ở phương Đông, khách thì vị ở phương Tây.
Thời cổ, khách tới nhà, thì người chủ ngồi ở phía đông, khách ngồi ở phía tây mà trò chuyện.
Do đó, ĐÔNG lại có nghĩa là chủ.
Như ĐÔNG GIA là chủ nhà
PHÒNG ĐÔNG là chủ phòng
CỔ ĐÔNG là chủ cổ phần.v.v….
Tây có nghĩa là khách, như TÂY TÂN là khách ở phía tây, tức ông thầy học.
Và theo lối cổ người ta lạy vọng tạ ơn vua, đều hướng về phương Nam mà lạy.
0 Nhận xét